Cảm thấy bực dọc cũng ổn; cảm thấy tức giận, bồn chồn, vui buồn thất thường, hay gì gì khác cũng ổn – nếu không, chúng ta sẽ rơi vào tình trạng ức chế, xung đột nội tâm, hay chối bỏ.khi bạn chuyển dịch, làm việc, bỏ chạy – hãy thực hiện một cách toàn triệt.Tôi cảm nhận nó có thực hơn bất cứ thứ gì khác.Thế nhưng, đây là một ảo tưởng.Nhưng nếu lúc ấy bạn nhớ lại cách nhận biết phản ứng của mình, thì chẳng có gì để mất cả.Bạn không cần phải tìm hiểu trước khi bạn có thể trở nên hiện trú.Lần đầu tiên thấy như thế, tôi chợt nhận ra rằng bằng cách vỗ mạnh đôi cánh chúng phóng thích hết số năng lượng dư thừa, để khỏi bị tắc nghẽn trong cơ thể rồi biến thành tiêu cực.Khi bạn tạo ra một vấn đề, bạn cũng gây ra đau khổ.Có nhiều cách để tạo ra khoảng hở trong dòng suy nghĩ lưu xuất bất tận.Khi tiếng ồn này đột nhiên ngưng bặt, bạn cảm thấy nhẹ nhõm hẳn lên.