Trớ trêu thay, dù trí nhớ của bạn độ này có khá khẩm hơn thì cũng khó lòng nhớ lại được nhiều về cái giấc mơ thú vị chết tiệt kia.Để đỡ tình cờ lặp lại.Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.Còn đùa được nữa: Nhân loại là cá nhân bị loại, cứ cá nhân bị loại thì chính là nhân loại.Nó cũng như tình yêu thương.Cả ham muốn làm cho độc giả trở nên thông minh hơn để hiểu nhau và cùng người viết thúc đẩy nhu cầu sáng tạo trong nhau.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Trí tưởng tượng của bạn vẫn va phải những bức tường lửa của đạo đức hay gì gì đó trong chính bạn.Cũng rất không thích những người ngộ nhận bông lơn thành hằn học.Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật.