Chỉ đơn giản là tôi không thích chó là câu mà Bill bắt đầu câu chuyện, với giọng điệu hoàn toàn chấp nhận được.Tại sao lại như vậy? Họ đang quan sát cái gì? Chúng ta hãy xem này! lúc này Braden chỉ vào màn hình hãy thử xem khi nào thì anh ta sẽ đánh quả bóng? Bằng những hình ảnh số hóa, chúng tôi có thể khẳng định liệu rằng cổ tay của tay vợt đó có quay một góc 80 không.Fred Durst nghe một trong những bài hát của Kenna qua điện thoại và quyết định đây chính là bài hát anh ta cần.Đây cũng là lý do giải thích tại sao Bảo tàng Getty, ít nhất là vào lúc đầu, rất khó chấp nhận ý kiến của các chuyên gia như Hoving, Harrison và Zeri: Họ có thể dễ dàng lắng nghe ý kiến của các nhà khoa học cũng như các luật sư hơn bởi vì những người này có thể cung cấp những tài liệu giấy trắng mực đen chứng minh cho kết luận của mình.Đó là một bước khởi đầu rất khiêm tốn: Kenna là người mở màn cho một nhóm nhạc khác và anh chỉ chơi trong ba mươi lăm phút.Diallo chỉ là người vô tội, anh ta tò mò và hoảng sợ và tất cả những trạng thái tình cảm đó chắc chắc đã được thể hiện trên nét mặt của anh ta.Trong thực tế, hoàn toàn có thể phát triển những phân tích này theo hướng sâu hơn.Chúng tôi chỉ có khả năng bắn trúng một nửa trong số các chiến hạm của họ.Bill Dowell, người đứng đầu nhóm nghiên cứu ghế Aeron cho biết Ngay từ đầu, số điểm đánh giá tính thẩm mỹ tụt lại rất xa so với số điểm đánh giá sự thoải mái mà chiếc ghế đem lại.Những khán giả đến hộp đêm Roxy và khán giả xem buổi hòa nhạc của nhóm No Doubt đều nhìn thấy một Kenna bằng xương bằng thịt.