Bạn cần trả công và cả tự do.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Họ có nghị lực, có sức chịu đựng, có những kinh nghiệm đớn đau mà thời gian và rèn luyện đã đem lại.Nhưng càng lớn, tôi càng dốt.Nhất là những mặt còn lại của đời sống.Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang.Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch.Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi.Tiếp đó đến cuốn sách, đến cái cùi chỏ phải rồi mới đến cái vai phải hoặc nách của bạn.Tất nhiên là không nên để điều đó xảy ra.