Nhưng thấy cũng hay hay.Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con.Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được.Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.Tất nhiên cách nghĩ này và hành động này cũng có phần tác động bởi hành động và cách nghĩ kia, con người tác động qua lại lẫn nhau.Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm.Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên.Cái bài viết mà ban đầu tôi định viết một cách chua cay và trắng trợn.Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến.Đây là lần thứ hai mình nghĩ về cái biển số.