Tôi chẳng còn biết hỏi cái gì nữa.Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài.Không biết lúc đó anh ấy có điều gì bực bội hay phiền muộn, không hiểu anh ấy có thích chương trình này hay không? Anh ta đã ăn tối hay chưa? Tóm lại là tôi không thể đoán được lý do là gì mà sự thể lại ra thế này:Anh có tật nói lắp (khuyết điểm này không diễn ra khi anh hát, nó chỉ xuất hiện khi anh nói).Một là, giúp bài nói trở nên thuyết phục hơn.Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!.Ngày nay đó chính là điều quan trọng nhất: An toàn.NHỮNG KHÁCH MỜI THÚ VỊ NHẤT VÀ CHÁN NHẤT CỦA TÔI, VÀ LÝ DO VÌ SAOĐôi khi câu chuyện này được tranh luận suốt cả bữa tối.À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa.