Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng:Họ lặp đi lặp lại công việc từ ngày này sang ngày khác, từ năm này qua năm khác.Anh ta là người phản kháng mạnh mẽ nhấtọn quản nô đã đánh anh ấy rất dã man, đến nỗi phải ngất đi trước khi lôi anh ta giao cho đội lính đi mua nô lệ cho nhà vua.- Tại sao ông luôn phải làm việc cực nhọc, gian khổ cùng với đoàn lữ hành như thế? Có bao giờ ông dành thời gian để tận hưởng những thú vui cuộc sống không?Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo:– Chúng ta hãy lắng nghe tiếng hú của những con chó hoang kia.Làm như vậy, ý tôi muốn nói rằng nếu quả thật anh Araman có năng lực kinh doanh, thì anh ấy vẫn có một số vốn để thực hiện.Vợ tôi đau đớn và tủi nhục nên bỏ về nhà cha ruột cô ấy.Không khí buổi sáng thật mát mẻ.- Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon.