Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu.Dù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.Tại sao tôi cứ phải cố đấm ăn xôi ra rả về cái thiện như vậy nhỉ? Tôi có chứa nó ăm ắp trong lòng đâu.Đời, nghệ thuật, người… thật luẩn quẩn.Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không?Như thể kéo một con vích lên bờ.Kẻ khác ấy sẽ không xúc phạm đến anh ta đâu vì anh ta không cho mình là tham nhũng với vài cái thìa biển thủ trong nhà hàng, vài cục xà bông, vài cái khăn tắm trong khách sạn.Và bạn có thể làm nhiều điều khi người ta sợ con chó ngao của bạn.
