Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.Quả là tôi không muốn viết mấy về những cái này khi nó khô khan.Người đọc qua một số nét phác như vậy có thể hình dung ra một không gian, thời gian hay trạng thái khác cái mà người viết đã trải qua.Và xã hội nó đâm ra thế này.Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra.Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình.Và có lẽ cả hướng thiện.
