Một người chính trực luôn cảm thấy thoải mái và tự tin, họ chẳng phải toan tính lừa dối tội lỗi, chẳng phải lo lắng tranh giành, chẳng phải ân hận, phiền muộn vì những điều đã qua, những ham muốn thấp hèn…Trong thế giới không hoàn hảo đó, chúng ta không hề đơn độc.Tiền bạc không phải là điều kiện đủ để thành công.Họ trông chờ và nghĩ là phải có một phép màu nào đó hay một ai đó mới mang lại cho họ được điều tốt lành, chứ họ nghĩ bản thân họ thì không thể làm gì được.Cơ hội dẫn đến thành công luôn được đo bởi niềm tin của chính bạn.Rogers, trong bài bình luận về cách cư xử, năm 1984, đã nói: Nếu cách xử sự là một con vật, thì nó sẽ là loài vật nguy hiểm.Biết được đích đến, chúng ta có thể sẽ thấy rõ viễn cảnh tương lai.Trong quyển tự truyện của mình, Franklin kể rằng ông đã rất khó khăn trong việc chiến thắng được khuynh hướng tự nhiên trong ông là hay xét nét và phê bình người khác.Thế nhưng chúng ta có nói lời cảm ơn với họ chưa?Tại sao hầu hết mọi người thường hay xét đoán kẻ khác? Câu trả lời đơn giản nhưng không được dễ dàng chấp nhận.
