” Và chúng đều đi đến một kết cục mà bạn có thể dự đoán được.Câu hỏi: “Gần đây có nghe được chuyện đồn thổi gì hay ho không?”Xin phép bà cho tôi được hỏi một câu! Nếu bà là tôi, khi đang ngồi trên chiếc ghế này, bà có nghĩ rằng bà sẽ có cơ hội vươn lên tốt hơn nếu bà biết rõ những thiếu sót của mình không?”Khi ai đó cho chúng ta thứ gì đó, chúng ta thường cảm thấy mắc nợ họ.Bạn có thể cho người đó động lực lớn nhất để nói ra sự thật, nhưng nếu người đó nghĩ rằng cuộc trò chuyện kéo dài và kéo theo những yếu tố gợi nhớ thì người đó sẽ không nhúc nhích.Bạn thừa nhận khó khăn của người đó trong việc trả lời.Lúc này, tôi không cảm thấy quá tồi tệ.Và chúng ta chắc chắn sẽ dễ tin những gì họ phải nói hơn, bởi vì họ được nhận định là đáng tin cậy hơn.Nếu chị không nói thật với tôi thì mọi chuyện chấm hết.” “Giờ thì…” “Anh có thể ký vào đây, và chúng ta sẽ hoàn tất khâu giấy tờ.
