Cưu mang con trong dạ, mẹ nhớ con từng giây phút.Tình yêu và ý chí mạnh hơn cả.Gia đình họ có chuyện lôi thôi, họ tự xen vô giàn xếp.Cũng may cho ông bà ta tính vốn trầm mặc, ưa tĩnh nay không còn sống sót bao nhiêu để phải mờ mắt như bị máu xâm vì sự ăn mặc thay đổi của con cháu.Chỉ cho họ thấy người có ý chí không phải là người bạo động.Họ lắc đầu, không biết trả lời sao.Gương mặt mất đi nhiều nét ấu trĩ bây giờ nở nang hơn, có nhiều mơ mộng và pha lẫn chút buồn.Trúng thì tốt, trật thì sửa lại.Tranh đố trong báo cũng rất có lợi cho sự luyện tập óc tưởng tượng.Lòng họ lạnh niềm đạo đức mà nóng nảy về tình yêu, về các tham vọng tiền của, chức quyền.