Một phần vì người dân không tự tạo chất lượng cho mình.Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng.Mệt nhưng tôi không có quyền sở hữu mình để cho mình hồi phục.Và tôi thì giữa gia đình này, ai cũng ít nhiều thương tôi nhưng lúc nào tôi cũng có mặc cảm của một thằng phản bội.Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ.Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ.Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.Vừa đọc lại một lượt, lại thấy vẫn khá ổn.Nước mắt ơi, mày có mất không? Khi mày mất đi, mày được những gì? Khi mày ngấm đất, muối và máu có ở lại và hơi ngọt thuần khiết có bay lên? Mày mới ứa từ trong tao ra, sao mày đã vội đi, vội đi nhanh thế?
