Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ.Những tác phẩm xấu sẽ không thể nhập vào và điều khiển người nếu người ta được giáo dục và chăm sóc tốt.Và nhận ra đến giờ chỉ có mẹ mới cho tôi cái quyền hờn dỗi ấy.Bác bắn đại bác từ thành trì của bác tới chỉ nghe tiếng nổ chứ không tới.Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây?Những điều đó gây nên sự hỗn loạn trong tâm hồn trẻ.Ngoan ngoãn như một chú thỏ.Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học.
