Tâm hồn biến đổi lúc nào không hay.Họ trở về sự bình an nội tâm.Họ đã tốn bao nhiêu thời giờ, tiền bạc, sức khỏe nữa để nuôi những mộng nầy bằng cách đọc tiểu thuyết tình cảm, chạy theo những đại nhạc hội.Anh tôi có một cháu trai, 12 tuổi.Họ có tâm tình còn biết mình có tâm tình, phân tích những tâm tình, coi tại sao mình buồn giận, thương ghét thì không.Công việc trong gia đình cha mẹ, anh chị phú giáo.Mà khi ngủ ta không dùng ý thức, nhưng tiềm thức hoạt động mạnh.Tâm hồn trở nên hung ác trước những cảnh thương tâm của đồng loại.Họ muốn cảm thông đời sống với những người ngoài gia đình mà tiện nhất là các bạn chơi và bạn lớp của họ.Đến khi gặp một biến cố, trở lực nào đó, con người mặt thực của họ bung ra như lúa ẩm đứt niềng bồ làm kẻ quá lạc quan về họ đâm ra tuyệt vọng.