Với đời người, ngắn lắm.Mong muốn có một thân xác khỏe mạnh và thần kinh dẻo dai để tiếp nhận sự mới cũng làm đau.Có lẽ chỉ viết đến đây thôi.Trong công viên thì toàn ma cô.Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:Ở đây, họ cho mình quyền gào thét, nguyền rủa, phán xét.Cả tiếng chim hót rất nhỏ nữa.Ngoan nào, đợi tao có cơ hội, tao viết.Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.
