Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Không có gì so sánh với nó được.Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại.(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E.Bạn phải bảo vệ lòng tự trọng của bạn.Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn.Điều thứ nhì là phải vừa đọc vừa suy nghĩ.Lý do không phải những tác phẩm trên không nghiêm túc mà vì: tiểu thuyết dở thì không nên đọc, còn tiểu thuyết hay thì làm cho ta đọc một mạch, nhanh như một chiếc thuyền con trôi theo dòng nước, và tới đoạn kết thì ta muốn hết hơi mà chẳng mệt nhọc chút nào.Thành thử, lần trước bạn tới nghe hòa nhạc, chỉ thấy thích và mê mẩn như một em nhỏ ngó những đồ chơi bóng lán, tóm lại, bạn chỉ có mặt ở đó thôi; còn lần này thì khác, bạn hẳn đã thực là sống.
