Carrier, tôi gặp lời khuyên: "Hãy nhìn thẳng vào sự tai hại nhất" Và tôi tự hỏi: "Nếu ta không chịu hối lộ nó, mặc cho nó đưa tài liệu ra Biện lý cuộc thì sự tai hại nhất nếu có, sẽ đến mức nào?Ông tủi nhục, thất vọng tới sa lệ.Nhưng máu trong óc của Einstein, sau một ngày suy nghĩ, không có một chút chất độc nào.Bà Speer nói: "Hồi ấy tôi sung sướng nhất trong đời tôi.Khi các trò ưu tư về những chuyện đã qua, hối tiếc khi đã muộn, ấy là các trò đem đống mạt cưa ra mà cưa, xẻ vậy".Có vẻ khó tin phải chăng bạn? Nhưng sự thật là vậy.Đồng thời, một thanh niên Mỹ đang tùng chinh bên Châu u, cũng học được bài học như vậy.Tôi nghĩ: "Nếu mình kể rõ tình cảnh cho ông luật sư của mình, thì có lẽ ông kiếm được một lối ra mà mình không nghĩ tới chăng? Và tôi nhận rằng, thiệt tôi đã ngu, có một điều dễ dàng như thế mà sao trước không nghĩ tới".Đã 13 năm rồi, không còn ai gọi tôi là "thằng mồ côi thò lò mũi xanh nữa".Trông họ, ta thấy ngay là họ thất tình, đau đớn vì bệnh não.
