Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.Mà là từng câu hỏi cho từng bước chân.Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ.cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòaDù họ thường đùa tôi nhẹ nhàng, họ gọi tôi là bạn ấy thay vì nó và thằng như gọi những đứa con trai khác.Thật ra, trong nó luôn có một sự cạnh tranh ngầm với tôi.Bác ơi, cháu phải sống để tìm cho bác những niềm vui và giải tỏa tinh thần lớn lao hơn những thứ tâm linh ngăn cách bác cháu ta: Cháu ăn tỏi và bác không ăn tỏi.Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.Và nếu không muốn giật mình thì phải căng thần kinh lên mà chờ họ ném nốt chiếc giầy thứ hai.(Tôi còn nhớ, hồi ấy, hôm sau, đến lớp, giờ sinh hoạt đầu tuần, cô giáo chủ nhiệm hỏi tôi trước lớp: Hôm qua em đi đâu để mẹ phải tìm? Em đi chơi điện tử ạ.
