Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học.Con nghe lời bác nào.Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới.Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Nhà văn vùng dậy khỏi gọng kiềm da thịt kia.Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.Mắt và đầu đau đã thành nhàm.
