Lúc tôi khóc, dường tôi có hỏi tại sao mình khóc.Nhiều điểm rất giống tôi.Còn tôi, chưa đến lúc.Bác cũng hiểu, vứt điếu đi.Mẹ bảo: Chả khiêm tốn tí nào.Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ.Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng.Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân.Có hôm bác trai hỏi về chuyện khám.Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước.