Có lần, một ông phó giám đốc bắt tôi đánh lại một bức thư dài, nhưng tôi không tuân lệnh.Say mê làm việc hứng thú, rất ít khi thấy mệt.Tự tìm hiểu và sống theo ý ta.Muốn trả lời câu đó, tôi phải tìm tòi sự kiện, tài liệu.Bấy giờ trên đường chật ních những người qua lại, vẻ mặt rất hân hoan.Tại sao thế? Tại kinh nghiệm bảo nó biết rằng làm như vậy chẳng ích lợi gì.Về sau khi phải dọn về một trường học làng tôi mướn năm Mỹ kim mỗi tháng, tôi cũng cám ơn Thượng Đế đã ban cho tôi một cái mái để che mưa che nắng, tôi chân thành cảm ơn Ngài vì đời tôi không đến nỗi khổ hơn nữa.Thế mà, tối đó, tôi lại thấy chú gấu Bắc Mỹ để cho một con vật khác đứng gần nó và không những thế, lại cho con vật này ăn cùng nữa: con chồn.Nỗi cô đơn của lòng tôi tự nhiên biến mất.Tôi xin kể bạn nghe chuyện một người mà tôi nhận có thiên tài về phương diện tu thân: Ông H.