Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.Và một số lí do khác…Một người để được đối xử như thiên tài thì chắc phải đợi dài dài, 2 năm xuất hiện chưa ăn thua gì.Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm.Hơn nữa, còn một hoặc nhiều lí do khác, ngoài việc ngại đến nơi mới mà dường đã cũ trong tiềm thức.Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Lại đánh một canh bạc nữa.Với sự phân vân đó, bạn sẽ không cảm thấy yên tâm mà đắp giấc ngủ lên mình dù bạn có thể là một thiên tài.Điều đó đồng nghĩa với sự tự hủy diệt.