Có sự tăng trưởng và tan vỡ của các hình tướng tưởng chừng như tách biệt nhau.Chấp nhận đau khổ là chuyến du hành tiến vào cái chết.Bất kể là tiếng còi ô tô, người thô lỗ, nạn lụt, địa chấn, hay mất mát toàn bộ gia sản, thì cơ chế phản kháng cũng chẳng khác gì nhau.Cuối cùng bạn sẽ vâng phục bởi vì bạn không sao chịu đựng thống khổ thêm nữa, nhưng đau khổ có thể tiếp tục trong một thời gian dài cho đến khi sự tỏ ngộ xảy ra.Thân xác là một ngộ nhận kỳ quặc về bản tính đích thực của bạn.Bạn không bao giờ tiến đến mức ấy, bởi vì bạn hiện đang ở đó ngay bây giờ đây.mọi thứ bạn có để giải quyết, để đối mặt với cuộc sống thực tế - ngược lại các phóng chiếu tưởng tượng của tâm trí – chính là khoảnh khắc hiện tại này.Nó phát khởi từ bên ngoài phạm vi của tâm trí.Tập sách này hẳn sẽ không ra đời được nếu không có sự góp sức của những con người ấy.Hậu quả là, chủ thể quan sát – tức là ý thức thuần túy vượt ra khỏi hình tướng – trở nên mạnh mẽ hơn, và các định thức ràng buộc của tâm trí bị suy yếu đi.
