Hãy luôn tự nhắc nhở mình một khi bạn ngồi bên giường của một người đang hấp hối.Nó là biểu tượng cho nôỗ khổ đau tột bậc, sự giới hạn và bất lực mà một con người có thể gặp phải.Đó là lúc quan hệ nam/nữ của bạn sẽ trở nên lắm vấn đề.Phận nhận biết đo chính là sự trường cửu ở trong bạn – chính là Tâm.Hãy để cho đời sống được tự nhiên như nó đnag là.Vì bạn đang có một đời sống tâm linh, bạn bắt đầu nhận ra bản chất chân thật của mình, đó là Vô Tương (những gì không thể nắm bắt được bằng khái niệm), do đó bạn sẽ không bị ảnh hưởng gì, ngay cả khi trên mặt hình tướng bạn có thể cảm thấy sự thiếu thốn hay nhu yếu có một người khác phái ở bên cạnh.Nhu yếu có một người phối ngẫu và có con là một nhu yếu căn bản.Ngôn từ chỉ là những tấm bảng chỉ đường, không hơn không kém.Chỉ khi nào bạn chấp nhận toàn diện rằng tôi thực không biết phải làm gì, bạn sẽ thôi vật lộn để cố tìm ra một đáp án từ đầu óc suy tư rất giới hạn của mình,thì đó là khi một chiều không gian thông thái rộng lớn hơn có thể hoạt động qua bạn.Vì điều này làm cho bản ngã của bạn được thoả mãn khi bạn dán nhãn hiệu cho người khác, gán cho họ một tấm căn cước của khái niệm, để bạn có thể hiển nhiên phán xét về người đó.