Bác gái: Bác là bác lo lắm, gọi điện khắp nơi không thấy con.Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó.Chị cả đi lấy chồng để lại căn phòng.Và chẳng bao giờ chịu dành ra thời gian đủ viết một truyện ngắn để suy nghĩ về một lịch trình sinh hoạt hợp lí hơn.Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao.Chỉ là trò chuyện nhẹ nhàng trước khi đi ngủ thôi.Để râu toàn bọn chả ra gì.Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ.