Ghép tất cả những mô tả này lại, chúng ta thấy chân dung của một người buồn bã, thất bại phải vật lộn để tồn tại trong cuộc sống và nghề nghiệp.Anh ta kể: “Trường y khoa đã không dạy được gì cho tôi về sự khủng khiếp của chiến tranh và những hủy hoại trên thân thể mà con người đó có thể gây ra cho nhau.Mặc dù tôi tiếp tục bị lạc, trạng thái tâm lí của tôi đã thay đổi từ chổ chỉ chực bùng nổ sang thư giãn và bình tĩnh.Ngược lại, người phụ nữ nghèo khổ, kinh sợ bởi lời tiên tri, cần mẫn dạy dỗ con trai mình trong cố gắng giúp cho nó tránh khỏi số phận bất hạnh.Qua thực hành và suy ngẫm, Mặt Dày, Tâm Đen đã vượt lên từ một ý thức mập mờ thành một phần không thể tách rời của trạng thái tự nhiên của bạn.Điều đó đem lại một sự xấu hổ lớn cho gia đình cô ta khi có một đứa con gái mà bàn chân của cô ta bộc lộ cô ta là thô lỗ và không được giáo dục.Tôi đã trả lời: “Không, nếu tôi bảo anh rằng nếu anh cho tay vào lửa anh sẽ bị bỏng, hoặc nếu anh không biết bơi và muốn nhảy xuống biển thì anh sẽ chết đuối, điều đó có khiến tôi xấu xa không? Sẽ là sai trái chăng khi tôi báo cho anh biết bản chất của sự vật? tôi không tin sẽ là tốt đẹp khi cứ khăng khăng không chịu biết bản chất con người.Như Lee Iacocca đã nói: “Nếu sự cạnh tranh được đơn giản hóa thành người có thể sản xuất rẻ nhất, thì người thắng lợi lớn nhất sẽ là người chấp nhận làm người chịu mất nhiều nhất.Không phải lúc nào sự nhất quán cũng đáng quý, trừ phi bạn là một nhân viên kế toán.Sự biến đổi này không có công thức cố định.
