Cảnh nghèo khổ ám ảnh ông ngày đêm, làm ông lo sợ lắm và nhất quyết kiếm sao cho có đủ tiền để bà cụ khỏi cảnh vất vả không kể chết đó.Cho nên ông cho rằng được 15 phần trăm đã là kỳ dị và nếu được 20 phần 100 thì thật là có phép mầu nhiệm.(Tôi phải nói rằng bà phỏng vấn anh chàng ấy ở trong khám).Và, tức thì, không kịp nghĩ ngợi gì hết, tôi đã thấy tôi ngồi vào hội, lần đó là lần thứ nhất trong đời tôi.Có đủ bảo vật mà không dùng tới".ít tháng trước khi quy tiên, cụ cho chúng tôi coi một tấm hình chụp ba chục năm về trước.Ông Eastman: Ông làm tôi nhớ lại một điều mà tôi cơ hồ quên mất.Thì ông phải im liền.Ông có bổn phận là gieo hăng hái trong lòng nhóm vô vọng đó.Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc.