Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.Ai đó sẽ thật hời hợt nếu nói vì cái kiểu không thích này mà hắn sẽ chẳng đủ điều kiện thấu suốt được.Định bỏ đó, nghĩ thế nào lại lấy giẻ rửa bát ra cọ rồi ngâm nước.Không, cháu không phản đối, con không phản đối.Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm.(Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời).Có lần bạn tự hỏi phải chăng đó là hạn chế của mọi kẻ cô đơn.Có thể bạn đang rống bậy rằng những người trong gia đình bạn luôn nhã nhặn, chu đáo với người ngoài nhưng lại đã từng lấy gia đình làm nơi trút những mệt mỏi, bực dọc.Không phải ai cũng ít ngộ nhận…Nhưng lí trí không cho phép.