Hy vọng bạn chưa chết trước khi viết tiếp đoạn này.Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ!Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ.Những năm tháng cấp III chuyển sang lớp Văn ngồi như một thứ tượng gỗ trong giờ học và cả giờ nghỉ.Hết màn chào hỏi, bắt đầu cuộc hỏi cung ngọt ngào.Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.Ngần ấy năm không ngửi thấy mùi gì, thật khổ.Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp.Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì.
