Có vậy, chúng ta mới có thể sử dụng những phẩm chất tích cực để thể hiện những "vai diễn" mà không đánh mất bản chất thật sự của mình.Thực tế cuộc sống cho thấy, bất cứ điều gì đến với ta từ bên ngoài đều có thể biến mất bất kỳ lúc nào.Vật chất không mang lại hạnh phúc, cũng không mang đến nỗi bất hạnh.Để dễ phân biệt, ta chia nhận thức thành hai cấp độ: ý thức và tiềm thức.Hãy quan sát phần quá khứ này của bạn rơi xuống chân cầu thang và khuất khỏi tầm mắt.Bước đầu tiên là lắng nghe.Những ý nghĩ của tôi giờ đây chậm hơn.Tinh thần bao dung làm gia tăng những gì ta có và đồng thời cho ta những gì ta cần.Khi tạo được "khoảng cách" như vậy, bạn sẽ tìm thấy một sự tự do bên trong bản thân mình, tìm thấy sức mạnh của tình yêu.Nếu coi tâm trí của mình như một người bạn tốt nhất, bạn sẽ đối xử với "bạn ấy" như thế nào?
