Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.Sự nhai lại chỉ là trò dở tệ.Bác gái nằm giường đối diện cũng dậy.Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người.Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.Vừa xem bạn vừa lan man với những ý nghĩ như thế.Ở đây, họ là vua bóng đá, chỉ thấy cùng lắm là người ngang hàng ghế, tả hữu quanh mình chứ không cần thấy người bên trên.Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé.