Ông Bolitho viết câu ấy sau khi bị cưa một chân vì tai nạn xe lửa.Mong được lời an ủi thì không phải đọc lời thuyết giáo.Người vợ cho như vậy là tự nhiên mà mấy đứa con riêng cũng vậy.Ta chỉ có thể vẽ những cảnh vật mà ta thích thôi.Đừng bao giờ trả đũa kẻ thù hết, vì như vậy hại cho ta hơn cho họ.Trong ba năm ông Taylor ở Bethlehem, chú thợ Schmidt mỗi ngày đều như vậy mà không mệt mỏi, vì chú nghỉ trước khi mệt.Cũng là một việc gấp nữa.Thái độ ấy ra giúp ông có được nhiều bạn thân và nghe được nhiều lời khuyên vô giá.Thiệt tình tôi muốn làm anh thợ giặt ở Alabana ôm cây đờn "banjo" mà khảy tưng tưng còn hơn làm chủ một công ty xe lửa hoặc một công ty thuốc hút để tới 45 tuổi, sức khỏe bị huỷ hoại đến nỗi tiều tuỵ thân hình.Tại sao thế? Tại kinh nghiệm bảo nó biết rằng làm như vậy chẳng ích lợi gì.