Trước đây, tôi cũng nghèo khó và đi làm thuê như các anh.Tôi thực sự rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này.- Cháu vẫn giữ riêng số tiền cho cháu đều đặn đấy ạ! – Tôi đáp lại.Ở đây, một số người hoảng sợ, bị kích động nên đã xô đẩy nhau và gây náo loạn.Tôi đến đây cũng không phải để vay vàng, mà là vì cần tới những lời khuyên khôn ngoan của anh.- Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi.Ước gì ông nội còn sống.Chính vì nghĩ như thế nên ông đã cố gắng làm việc.Bấy giờ, điều này đã trở thành thói quen hàng ngày nên tôi thực hiện không mấy khó khăn như trước.