Nghe nhiều rồi thấy điếc tai.Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên.Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.Thôi, cứ chiều cái dạ dày.Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng.Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất.