Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng.Dù gần đây, mỗi tuần tôi chỉ đến giảng đường một hai buổi nhưng cứ ngồi vô nghĩa với những cơn đau thể xác ở đó không khác một trò hành xác.Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó.Lúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen.chờ cô giáo dạy thêm tiếng Anh trong những buổi trưa cánh đồng ngập nắng đầy châu chấu cào cào và những mương nước ăm ắp cáNhư thế vẫn chưa đủ cho một con người.Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ.Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.Anh ơi, cháu nó hứa với anh gì này… Ồ, được rồi.