Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi.Càng xa em ta càng thấy yêu em.Ông sợ những tiếng rơi uất hận ấy sẽ làm vỡ giấc dịu êm hiếm hoi của vợ.Dùng cứt thì không hay lắm.Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư.Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài.Nó tan chảy, tan chảy.Đúng vào lúc họ cần một niềm tin.Và bạn lại mặc cảm về sự vô dụng và vô cảm của mình, và lảng tránh.
