Đó là kinh nghiệm của ông Frank J.Tôi biết nếu không làm gì thì sẽ điên mất.Phải, một lớp y khoa, mỗi tuần mở một lần tại Bệnh viện làm phúc Boston, trong đó bệnh nhân theo học, trước hết phải được khám nghiệm thật kỹ lưỡng.Công ty dầu xăng mà tôi làm chủ có một số xe và một số tài xế chuyên đi giao hàng.Kết quả: bù đầu óc vì tiểu tiết, vì lộn xộn, rồi sinh ra hấp tấp, lo phiền, bực bội.Chúng tôi bàn về cách đắc nhân tâm.000 bác sĩ và nữ điều dưỡng làm việc náo nhiệt ngày đêm.Tuy nhiên tác giả đã nhồi vào óc ta một cách tuyệt khéo, nhờ lời văn có duyên của ông.Mày không thể là người nào khác được".Tôi giữ chiếc còi ấy làm kỷ niệm để nhớ một người đã biết coi rẻ những chuyện lặt vặt.