Rồi tôi nghe cái gã tên Harv này (chắc chắn là người thông minh hơn tôi một chút) trả lời: “Nếu anh thật sự muốn tìm hiểu một ngành kinh doanh thì hãy lập tức tiến hành đi thôi, nhưng anh không nhất thiết phải ôm lấy toàn bộ công việc đáng nguyền rủa đó ngay đâu.Và đây là câu trả lời của tôi dành cho người phụ nữ đã gọi điện, cho các học viên và cả cho bạn nữa.Khi chúng ta tự do thoát khỏi nỗi sợ của mình, sự hiện diện của chúng ta tự khắc làm người khác tự do”.Tôi nhớ câu trả lời của họ thường là: “Đừng có mơ tưởng hão huyền.Mặc dù phần lớn chúng ta không thích công nhận điều này, nhưng đó hoàn toàn là sự thật trần trụi trong câu châm ngôn cổ: “Quả táo không rơi quá xa gốc cây táo”.Rồi họ lý giải tình huống bằng cách cho rằng: “Tôi vẫn đang chuẩn bị sẵn sàng”.Một số lại khác hẳn cha mẹ trong vấn đề tiền bạc.Hãy lên kế hoạch kiểm soát từng đồng trong tổng tài sản của bạn.Và con sẽ có bất cứ thứ gì con muốn dù cha mẹ có thích hay không!”.Thứ hai, khi bàn luận về người giàu, người nghèo và những người thuộc tầng lớp trung lưu, tôi chỉ muốn đề cập đến các đặc tính tâm lý của họ, nghĩa là về cách suy nghĩ và hành xử của họ khác nhau thế nào, chứ tôi không có ý đánh giá số tiền thật sự mà họ có hay vai trò của họ trong xã hội.
