” Thường chúng ta không dừng lại để tự hỏi mình: “Việc này có ý nghĩa không nhỉ?” Quả thật, phải “đi một ngày đàng” bạn mới có thể “học một sàng khôn.Kẻ nói dối thì không như vậy.” Và chúng đều đi đến một kết cục mà bạn có thể dự đoán được.Bị “phơi bày” về mặt tâm lý khiến người đó phải tìm chỗ dựa về mặt thể chất.Nó vừa há mỏ, miếng pho mát tuột khỏi mỏ và lập tức cáo vồ lấy.Giả sử trong lúc đang ở nhà một người bạn, cô ấy cho bạn xem chiếc bàn ăn mới tinh của mình.Đây là một phương trình đơn giản: nếu lợi ích của việc nói thật lớn hơn lợi ích của việc nói dối, bạn sẽ có sự thật.Dưới đây là một ví dụ cho thấy nó được sử dụng như thế nào.Giả sử cậu con trai đang độ tuổi thiếu niên của Martha bỏ nhà sống lang thang ngoài đường phố suốt hai năm qua và muốn trở về nhà.Nếu tình huống dối trá là thật, viên đạn bạc này sẽ có tác dụng rất mạnh.
