Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh.Đầu năm 1956, Watson đón những nhân viên thân cận nhất của mình đến thăm nhà.Biết được quá trình làm việc của Tom tại IBMtrước chiến tranh, thiếu tướng Bradley nói:Tom, tôi luôn nghĩ anh sẽ quay trở lại và điều hành công ty IBM.Nó rời rạc và được quản lý kém.Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn.Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu.Trường hợp này không giống trường hợp của tôi nhưng ông có muốn tôi nói về cách thức để viết thành công không? Nó thật đơn giản, thật đấy.Tốc độ không gì khác là tinh thần tiên phong, một cách nhanh chóng của Watson.Điểm cuốn hút nhất của chuyến tàu là toa ăn uống.Và, ban lãnh đạo của IBM tin vào nguyên tắc này, mà ngày nay không phải nhà lãnh đạo nào cũng cho là có giá trị thực tế, đó là: Nhân viên không đơn thuần chỉ tuân lệnh cấp trên mà còn lắng nghe khách hàng và phục vụ
