Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này.Cái bệnh thơ nó loạn lắm.Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này.Họ vốn là những người khá nhạy cảm.Kể cả cái nhàm chán.Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ.Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.Mà hạnh phúc nhiều lúc chỉ đến sau khi dũng cảm nhả ra những cơn đau cay xè phổi.Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra.Thế là những bực dọc không biết trút vào đâu cứ dần hình thành.