Đáng ghét thật, làm mình chờ cả ngày, chả thấy hơi hám gì cả đến tận khuya lắc mới chịu gửi tin chúc mừng.Và danh hiệu “già trước tuổi” được mọi người đặt cho Chíp là điều khó tránh khỏi.- À, không có gì, bụi thôi, để nói sau đi, trễ giờ làm việc rồiCô mong rằng các con sẽ ngoan và học tốt môn học đầy thú vị này.Thời gian thấp thoáng thoi đưa, năm năm là một khoảng thời gian không quá ngắn, cũng không quá dài, nhưng cũng đủ để làm thay đổi nhiều thứ.Lúc này tôi mới nhận ra đây là bữa ăn làm phước của chủ quán dành cho cụ già neo đơn này.Đột nhiên tôi thấy lòng ngực thắt lại, quá đa cảm chăng, chẳng hiểu, nhưng trong đầu tôi thoáng nghĩ mình sẽ trả tiền cho bà cụ đáng thương này.“Ái” - Cú ngã làm chân Chip khá đau, không cách nào đứng dậy nỗi.- Ê, vậy còn chầu nhậu trưa nay thì sao, quyết định lẹ để tôiNhưng mà ai thế không biết, số lạ quắc, thôi kệ từ từ tính, có thể là chuyển nhầm, gọi lại nó đòi tiền thì lấy đâu mà trả, xài bị thâm rồi.