Chính nó làm bạn đau không ít.Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại….Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn.Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không.Xung quanh chỉ có đổ nát.Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình.Nhưng còn chỗ nào không đau nữa đâu.Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch.Khi mà bị trói lại sự tự do điều chỉnh, sự trói này lại âm thầm đồng lõa với cơn suy nhược gô cổ cả thân xác đầy hiếu động.Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi.